Thứ Ba, 19 tháng 4, 2016

Tôi chỉ là Người qua đường đa cảm


Sau cơn mưa trời lại sáng, nhưng tâm người lại không sáng.
Dù ánh sáng ấy có chiếu rọi cả căn phòng, thì sự u tối trong tâm người vẫn không thể nào xua đi được.
________________________________________________________________
Tôi rơi nước mắt, vì kết cục của họ.
Họ - "người lạ".
Người không liên quan đến tôi, không trong cuộc sống của tôi, thế giới của tôi.
Nhưng, tôi vẫn khóc vì họ.
Họ nổi lên như một hiện tượng.
Nhờ film sao?
Không đâu, vì tình cảm họ dành cho nhau đấy chứ.
Tôi không để ý họ, làm sao có thể phán được?
Nhưng tôi nghĩ như vậy đấy.
Chỉ vài lần lướt fb rồi đọc được tin tức về họ, tôi đã nghĩ như vậy.
________________________________________________________________
Tôi là hủ nữ sao??
Không đúng, mà cũng đúng.
Cái tôi quan tâm, không phải nhất định là namxnam hay namxnữ.
Tôi quan tâm là tình cảm của họ, cảm xúc của họ.

  • { T - ì - n - h y - ê - u l - à t - ì - n - h y - ê - u }
Cần phải phân biệt rạch ròi
{ đ - ồ -n - g t - í - n - h l - u - y - ế - n á - i }
hay
{ d - ị t - í - n - h l - u - y - ế - n á - i }
sao?

Chỉ cần họ có thương nhau, yêu nhau, thấu hiểu nhau.
Không phải như vậy là đủ rồi hay sao?
_______________________________________________________________
Tôi ngưỡng mộ tình cảm của Đông Nhi và Ông Cao Thắng, cảm thán đám cưới Huỳnh Hiểu Minh dành cho Dương Dĩnh, yêu thích sự quan tâm của Ngô Kì Long với Lưu Thi Thi.
Nhưng tôi cũng ship Yuto-Yama, cũng là Hồ Hoắc Đảng.
(dù tôi biết giữa họ chỉ là tình cảm bạn bè, chân thật, bền vững)
Tôi đọc truyện damei chỉ bằng 1/1000 đọc truyện ngôn tình.
Xem phim damei cũng chỉ bằng 1/10000 phim tình cảm namxnữ.
Nhưng tôi không chán ghét namxnam, kì thị namxnam.
Chỉ cần họ thật lòng quý trọng nhau, yêu thương nhau.
Thì tôi quý trọng họ, quý trọng tình cảm của họ.
Và, muốn bảo vệ tình cảm đó.
________________________________________________________________
Lại nói, đồng tính, không phải là con người sao?
Những người có tình cảm, cảm xúc chân thật như vậy không phải con người sao?
Hủ nữ không phải là con người sao?
Những người muốn bảo vệ thứ tình cảm chân thật hiếm hoi trong cái xã hội tình người càng ngày càng bị xem nhẹ này không phải là con người sao?
Sao phải tách biệt họ như vậy?
Sao phải đối xử với họ như vậy?
Sao phải lấy tiêu chuẩn sống của mấy người ra để áp đặt lên họ như vậy?
_______________________________________________________________
Tôi từng đọc được một cmt:
"Đồng tính tồn tại trong 1500 loài động vật, nó không trái với tự nhiên, điều trái với tự nhiên là kỳ thị đồng tính, chỉ xuất hiện ở 1 loài vật duy nhất. Làm người mệt lắm mấy đứa, kiếp sau sinh ra làm thiên nga đen đi nha!"
Nên như vậy thật sao?
________________________________________________________________
Quay lại chuyện về "Họ".
Biết trách ai?
Trách họ ngược với thói đời.
Trách họ quan tâm lẫn nhau.
Trách họ “diễn” quá nhập vai.
Trách họ quá nổi tiếng, nổi tiếng quá nhanh.
Trách họ quá nhiều người yêu quý, quá nhiều người bảo vệ.
Họ như vậy bị ghen ghét là đúng, bị cấm là đúng?!
Đúng?! Như vậy là đúng sao?!
Ừ, coi như là đúng đi!
Luật mà, Bộ mà.
Điều tôi nói, đúng hay sai thì vẫn là đúng.
Luật tôi ban, đúng hay sai thì vẫn phải thi hành.
Cái tôi cấm, đúng hay sai thì các cậu dám trái sao?!
Coi như là thế đi, vậy tại sao chỉ áp đặt lên họ?
Chỉ có họ là couple namxnam sao?
Vì họ quá nổi tiếng, lại nổi tiếng một cách quá nhanh.
Cái vòng xoáy ấy cứ lặp đi lặp lại một cách vô vị như vậy.
________________________________________________________________
Tôi không biết nên nói tâm trạng của mình như thế nào nữa.
Bình thường tôi đâu quan tâm họ?
Tôi đâu có quá nhiều tình cảm với họ?
Nhưng, bây giờ...
Nhìn thấy họ bị cấm, tôi buồn.
Nhìn thấy họ khóc, tôi xúc động.
Nhìn thấy họ cùng một sân khấu mà không được đứng cùng nhau, tôi xót xa.
Đấy còn là fmt của film sao?
Đấy còn là couple chính của film sao?
Chỉ vì đấy không phải là lẽ đời của mấy người.
Chỉ vì đấy được gọi là trái với tự nhiên.
Chỉ vì sợ đấy trở thành hiện tượng.
Dù phỏng vấn nói mình là trai thẳng thì có được gì chứ.
Ai bảo họ cứ để ý nhau, quan tâm nhau như vậy?
Không trách họ thì trách ai?
Nhưng tôi nỡ trách họ sao?
Nỡ trách sự quan tâm của Du dành cho Châu sao?
Nỡ trách tình cảm họ dành cho nhau sao?
Tôi làm sao mà nỡ.
Tôi cũng làm sao mà dám trách Bộ, oán Bộ, mắng Bộ đây?
Rồi tôi trách tôi.
Đa cảm làm gì, nhiều cảm xúc làm gì?
Không phải là toàn mang lại phiền muộn cho chính bản thân mình sao?
Không phải là toàn hành hạ chính mắt mình, tâm mình sao?
________________________________________________________________
Cố Hải - Bạch Lạc Nhân.
Hai cậu nổi tiếng quá làm chi.
Du Châu, Du Châu, Du Châu...
Hoàng Cảnh Du - Hứa Ngụy Châu.
Đến tôi là người qua đường còn quý trọng hai cậu đến vậy,
Thì Fans của hai cậu yêu hai cậu nhiều đến mức nào đây?
Đến mức hai cậu bị cấm rồi đó thôi.
Nhưng tôi không nỡ trách hai cậu.
Thì hai cậu cũng đâu nỡ trách Fans.
Hôm nay coi như là ngày kết thúc.
Kết thúc - là trở về con số 0.
Nhưng bắt đầu cũng là từ con số 0.
Vì vậy, mạnh mẽ lên nhé các chàng trai.
Tôi tin rằng, Fans hai cậu, sẽ vẫn yêu hai cậu, vẫn quý hai cậu, vẫn ủng hộ hai cậu, như lúc ban đầu.
________________________________________________________________
17/04/2016
The end.
But,
It's only beginning.
________________________________________________________________